Wednesday, September 16, 2009

Over the rainbow (4)

4. Tôi có một cậu bạn, một cậu bạn hiền lành và tốt bụng như đa số những cậu bạn ở tuổi của tôi, hoặc ít ra tôi cũng nghĩ như thế. Cậu ấy thỉnh thoảng có đọc những thứ tôi viết, nhưng có lẽ vì quan tâm đến tôi nhiều hơn là thứ văn chương dài dòng chả ra đâu vào đâu mà tôi chỉ viết những lúc không nghĩ ra việc gì làm. Tôi tin là cậu ấy đã có những phút nào đấy cảm thấy xúc động , như một số cậu bạn khác chưa quen mà chỉ biết tôi qua những thứ tôi viết. Hoặc là như cậu bạn thân của tôi từ lâu lắm lắm rồi...

Tôi cứ nghĩ mãi về những chuyện này, về những cậu bạn hiền lành và tốt bụng như đa số những cậu bạn ở tuổi tôi. Ngày hôm qua có thể một trong số ấy có thể đã muốn nhìn sâu hơn vào mắt tôi, muốn hiểu nhiều hơn những thứ mà tôi đã kể. Có thể một cậu khác sẽ tìm thấy trong cô gái thích những con rùa nhỏ hay cô gái trong câu chuyện tình yêu hời hợt kia một bé con bó gối ngồi bên cửa sổ nghe tiếng nước chảy ban đêm ... Còn cậu bạn thân từ lâu lắm lắm rồi, có lẽ đang đợi tôi viết tiếp, hình như những điều ấy tôi chưa bao giờ kể với cậu trong suốt những năm tháng thân thiết của tình bạn. Về một thứ nước đắng và những bài hát của tuổi ấu thơ...

Ai đó đã nói, bạn có thể nhắc lại hộ tôi chăng, về những hiện tại đã bị đánh mất. Một quyển nhật ký ghi lại những khoảnh khắc hiện tại, nhưng nào có ích gì khi một ngày kia đọc lại, ta mới hiểu rằng chúng chẳng thể gợi lại dù là một hình ảnh cụ thể, trí tưởng tượng chẳng thể giúp gì cho ký ức của chúng ta, chẳng thể khôi phục những cái đã quên đi. Bạn có trả lời hộ tôi được không, cái hiện tại mà chúng ta đang sống, có phải ngày mai thôi biết đâu sẽ thành bóng mờ trong vô số những kỷ niệm nhạt nhoà sẽ quên đi. Tôi vẫn tự hỏi tại sao ai đó lại xúc động về những ký ức của một người xa lạ, khi ký ức ấy, với chính tôi đã trở nên xa lạ lắm rồi...

Này, có lẽ bạn cần biết thêm một cô gái nữa. Tên cô ấy là Quỳnh...

---------------------
(Và Over the rainbow dừng lại dở dang ở đây, vào những ngày mùa hè năm 2002. Bảy năm qua rồi, em có nên viết tiếp ba phần cuối để cho đủ 7 sắc cầu vồng không nhỉ?)

9 comments:

  1. Nên. Nhất là về cô nào tên là Quỳnh đấy . Anh vẫn chưa bỏ được thói quen nghe tên Quỳnh là giật mình thon thót:)

    ReplyDelete
  2. Phản xạ Pavlov của bác Mun được rèn luyện rất là tốt :-D

    ReplyDelete
  3. Thảo nào, mình cứ thấy lạ sao giọng văn của em Trang lại trong trẻo ngọt ngào thế. Hóa ra là từ năm 2002 :P

    ReplyDelete
  4. Bông thấy chưa, em đã bảo rồi, phải đục bỏ mấy cái flashback, archive, 2002 2005 2006 đi cho nó hấp dẫn và bí ẩn chứ. :))

    Trong trường hợp Bông ít check mail ở địa chỉ ấy: Bữa ni em ít vào blog/facebook nên thi thoảng em mới ngoi lên một chút để thở thôi, rồi sẽ mải mê lặn tiếp.

    À, Hiếu gửi lời comment tới chị: Bông (viết) bay bổng! và cái avatar thì nhầm chết. :))

    ReplyDelete
  5. Ghét ghê hè, cái blogpost ni không gửi được PM như bên yahoo 360 à Bông? Hay là do em low tech?

    Nên em cất tạm ở đây vậy. Về việc viết hay không viết (tiếp bảy sắc cầu vồng) í, kể chị nghe chuyện ni để thấy sức mạnh của sự trong trẻo và ngọt ngào :)). Đó là đọc lại mấy dòng Bông viết tự nhiên em lại đổ đốn muốn viết blog lại, híc.

    ReplyDelete
  6. @ bác today20: em nghĩ phản xạ của bác GM không hẳn là Pavlov đâu, mà có khi là vô điều kiện rồi, kiểu như bản năng tự vệ ấy mà :)

    @ anh Linh: giờ biết rồi thì có còn ngày càng hâm mộ nữa không?

    @ BA: Hình như không gửi được thật em ạ. Chắc có phần "contact" nhưng chị không biết làm, để chị đi tìm hiểu chố các hot blogger xem...

    Em viết lại đi em, viết nhanh bây giờ may ra còn trong trẻo ngọt ngào chứ không vài hôm nữa nếu viết có khi chỉ toàn thơm mùi sữa và thoang thoảng mùi amoniac baby thôi ấy chứ :P

    P/S: Nhắn HIếu là chị giờ còn xinh hơn nhiều ấy chứ avatar đã là cái gì :). Có ông anh nào ế vợ thì không mau mau mà giới thiệu đi...

    ReplyDelete
  7. hahaha,

    Vế đầu của P/S: Giờ thì em đã hiểu vì sao Gấu nói: "Những người tỏ bày tình cảm một cách tự nhiên và/hoặc nồng nhiệt luôn làm Gấu bối rối (và cả xấu hổ trong trường hợp sau)" :))

    Vế sau của P/S: Bông giấu đầu lòi đuôi nhé. Nếu giờ mà xinh hơn cái avatar nhiều í thì đã tự tin rồi, chứ mắc mớ gì phải trông ngóng những ông anh ế vợ chớ??? Vậy là avatar vẫn nhầm chết, nhầm chết thôi!!!

    ReplyDelete
  8. nhà nàng bắt đầu đông vui roài.:D

    ReplyDelete