Tuesday, October 20, 2009

Hanoi by night - version số 2

Em à, đi với anh không? Bảy giờ hả anh, vẫn còn sớm lắm, để em đưa anh qua khu phố cổ nhà em anh nhé. Yên tâm đi, nhà em ở đây hai mươi mấy năm trời không đứa nào bắt nạt được anh đâu. Mình đi qua mấy dẫy phố Tàu nhà cửa lúp xúp, kệ mấy hàng bánh bao màn thầu sữa đậu nành đi anh, giời này ăn bánh bao nóng ruột chết thôi. Đầu phố Tạ Hiện có hàng bún dọc mùng ngon lắm, có điều mình vào trong nhà ngồi xoay lưng lại cho kín đáo, phố này tụ tập toàn chatters Hanoi nhỡ chúng nó nhìn thấy rồi ngày mai khắp hang cùng ngõ hẻm Vietchat lại loạn lên em xù xì hôm qua đi ăn bún với một thằng. Nào để em gọi cho anh một bát nhiều bún nhiều dọc mùng còn cho em một bát nhiều sườn nhiều thịt. Cái cô bán hàng này tai nghễnh ngãng anh ạ, nếu anh gọi dọc mùng ăn thêm hay là hai trà đá thì em cam đoan cô ấy chẳng nghe thấy cái gì còn nếu anh thủ thỉ rất khẽ thôi là này cho hai bát móng là quán có ồn đến mấy cô ấy cũng phục vụ tận tình ngay. Có điều móng thì không rẻ đâu , lại gặm bẩn tay lắm, thôi thì ăn xong bún rồi mình đứng lên thôi. 12 nghìn, bắt đầu buổi tối của chúng ta không hề quá tệ....

Bảy giờ bốn mươi nhăm phút, may quá thế là vừa đẹp. Ở gần đây lắm anh ạ, đi bộ thôi cho nó nhanh tiêu, em thì không biết anh thế nào chứ em ấy à ngày nào em cũng phải uống nước ngô. Anh bảo giờ này tối lấy đâu ra hàng ngô luộc đi ngang mà uống ấy à, đúng là nhà anh xa Hà Nội lâu quá của nó rồi chứ giờ nước ngô bán đầy ở các hàng nem chua nướng mực nướng cá chỉ vàng chỉ bạc đầy rẫy trên Hàng Bạc phố nhà em. Dưng mà em nói thật, em là em không thích cái thể loại nem chua nướng, nem chua ấy à, là phải rán cơ... Đấy đến nơi rồi mà, vâng thế anh ăn thử nhé, à mà anh à còn ngon hơn nem chua nướng là cái món tên là bánh ngô. Chao ôi sao mà thơm mà dẻo mà quyện lấy bao nhiêu là ngọt bùi của đất, chấm vào bát tương ớt để trước mặt kia thoải mái đi anh, ớt lấy thêm thoải mái mừ, không ai nói gì đâu. Ngon anh nhỉ, mà có 1 nghìn một cái em mọi khi ấy à em ăn được gần chục cái, hôm nay đi với anh vui quá hay là mình mua thêm một ít mang về chốc nữa đói lại ăn....

Giờ đi đâu nữa anh ơi, Hà Nội nhà mình sao mà chỗ nào cũng tấp nập nhộn nhịp thế kia ư, em hát cho anh nghe một bài ca cũ lắm rồi anh nhé, một bài hát ngày xưa em hay thì thầm mà hình như đến bây giờ em mới hiểu đến tận cùng . À anh, bài hát của em đây " trên dòng sông bao đôi lứa bên nhau, riêng em có một mình.." Giờ em không còn có một mình nữa đúng không, có anh đi bên cạnh em rồi, không một mình nữa đâu, có anh mà...

Có anh, em không chỉ một mình, có anh, em không lủi thủi cắm mặt ăn xong lại lủi thủi đi về có một mình. À đến phố Chả Cá, dừng lại không anh, ơ kìa anh đừng nhìn em như thế, em có bảo anh là mình vào chả cá Lã Vọng ăn đâu, đắt bỏ xừ mà chả ngon hơn bún đậu mắm tôm mua thêm ít lạc rang thả lên trên. Ở đầu Chả Cá này là hàng mỳ vằn thắn sủi cảo anh ạ. Này anh đi lắm biết nhiều anh kể cho em nghe lịch sử của cái món vằn thắn hay như có người còn gọi là mằn thắn gì đấy đi. Kể đi cho đỡ sốt ruột trong lúc ngồi chờ, Hà Nội có bao nhiêu hàng vằn thắn mằn thắn em không biết đâu, nhưng em thích nhất hàng này, vì nước thơm ngọt ghê mà không cần mì chính, vì miếng bóng cắt chéo chéo nằm im khiêm tốn bên cạnh màu đỏ sắc của xá xíu, vì miếng sủi cảo nặn đều tay nở xoè như bông hoa vàng trên mặt nước, vì cả một cái nấm hương bé xíu xiu làm thơm nức mũi em vừa ăn vừa hít hà lâu thật là lâu.

Mấy giờ rồi anh, hì vẫn chưa đến giờ thiết quân luật của mẹ em đâu, hay là vòng lại dẫy phố Tàu chỗ Hàng Giầy ấy mà em chỉ cho anh nhà một nghệ sĩ hẳn hoi anh nhé. Nghệ sĩ này ui dời anh chẳng xem ti vi gì à nổi tiếng cực kỳ nhé, ừ nhưng thôi anh chẳng biết cũng hay, chúng mình chỉ đơn giản coi ông ấy là một bác bán hàng vui tính tận tình thôi anh nhỉ. Hì anh đừng ngơ ngác thế người ta cười cho đấy, lục tào xá là chè đậu xanh thêm vài hạt sen, chí mà phù là chè vừng đen nấu đặc à ừ còn món bánh trôi Tàu kia nữa à mà bánh trôi Tàu ở đây ít anh nhỉ, có mỗi hai viên bé xíu xiu một viên nhân dừa một viên nhân vừng ăn là lạ, húp một thìa nước chè đường có vị gừng này vào nữa đi anh, trời bắt đầu trở lạnh, thêm một thìa này là ấm hết cả đường về anh nhỉ....

Anh ơi, 10 giờ xừ nó mất rồi, mẹ em không cho về muộn đâu, em vui lắm, em muốn đi với anh qua Hàng Nón có hàng phở tim gà trong ngõ, qua hàng cháo trứng muối Bà Mỹ ở đầu phố Nhà Thờ, rồi lại vòng về Nguyễn Hữu Huân ăn xôi xéo gà ruốc rưới mỡ nước béo ngậy.. Muốn đi với anh biết bao nhiêu... Hay là mai anh nhé, nhất định là mai .....

Vui không hả anh, em vui lắm lắm cơ...
Ừ anh cũng vui, nhưng mà biết nói sao em à, vui buồn lẫn lộn. Ừ, cứ thế cái đã nhé em nhỉ, ngày mai...

-----------
Disclaimer số 1: Tất cả các nhân vật "anh" và "em" trong cả 2 versions đều là hư cấu.
Disclaimer số 2: Tác giả hoàn toàn không chịu trách nhiệm về sự thay đổi trong giá cả/chất lượng/vệ sinh an toàn thực phẩm của các nhân vật phụ.
..

Thursday, October 8, 2009

Hanoi by night

Em à, mặc thêm áo lạnh, trời Hà Nội mình biết đâu đêm nay chẳng có mưa. Có đi cùng được với anh không, Hà Nội ban đêm không bụi bặm nắng gắt như trưa em nhắm mắt nhăn mặt phóng qua phố xá ồn ào. Hà Nội ban đêm không dịu hiền lãng đãng như em đi qua Tây Hồ Trúc Bạch vòng vèo qua Hoàng Diệu hít hà mùi thơm thơm mà em cứ chắc với anh đấy là mùi dưa hấu.

Hà Nội mình có cây dưa hấu không anh? Anh không biết , nhưng anh bảo này, ban đêm cũng chẳng tìm đâu được cho em cốc sinh tố dưa hấu mát lịm đâu. Có dám uống thử một lần thứ nước cay cay sực thẳng vào trong mắt không em? Em à, liệu có đi được với anh không?

Hà Nội của em, anh xa lâu quá mất rồi. Hà Nội là của em thôi, ngày Hà Nội của em thân thuộc, chợ này em hay đi qua mua một mớ cải cúc xanh non, phố này em thường chờ cô bạn thân rồi hai đứa ngồi trên vỉa hè đợi tiếng xèo xèo trong chảo rán nghe vị khoai lang bùi bùi ngòn ngọt trên môi... Em à, Hà Nội của em... Không giống Hà Nội của anh đâu, biết kể cho em thế nào về thành phố đêm anh mất ngủ dắt xe lòng vòng qua những bãi rác, qua tiếng cọt kẹt dọn hàng của quán nước nhỏ tựa đầu vào bờ tường một toà nhà biển sáng trưng đã không sáng từ lúc 10 giờ...

Em chẳng thích nghe Hà Nội của anh mấy năm về trước đâu mà, anh biết... Đêm Hà Nội giờ anh chẳng biết còn giống ngày xưa không nữa. Hà Nội by night của em à, em chỉ biết Hà Nội muộn nhất lúc 11 h đêm em phóng thật nhanh chạy đuổi chiếc đồng hồ, con gái lớn không về nhà muộn. Em chẳng biết gì để kể cho anh nghe về Hà Nội by night... À, có đấy, nhưng mà Hà Nội đêm của em cũng từ xa lâu lắc lắm rồi, đâu phải là đêm Hà Nội mà anh muốn nghe đâu...

Đi thôi em. Hà Nội đêm này lạnh. Hay thật đúng không anh, cứ như cái rét ham chơi trốn mùa đông ở lại.. Đi bên anh nhé, đi bên anh giữa đêm Hà Nội mà chúng mình đều là người lạ... Để em dắt anh phố cũ của em nhé anh, thương lắm ngày xưa phố em ở có bao nhiêu bè bạn lâu lắm em chẳng còn nhớ hết tên đâu... Đi thôi em, tìm lại một Hà Nội ngày xưa, em sẽ kể cho anh nghe nhé, chuyện phố cũ chuyện bạn bè cũ...

Nào em, khoác thêm áo lạnh. Bên em thôi mà làm sao che chở cho em....

Wednesday, October 7, 2009

Người đàn ông không yêu em sẽ như thế nào?

(version "khi người ta trẻ")
-----------
Người đàn ông không yêu em...

Không muốn kể với bạn bè về em
Biết em thích hoa hồng và nến nhưng lại không biết tên bố mẹ em
Lúc nào cũng nói em rất xinh đẹp nhưng chưa một lần ngắm em khi em ngủ
Luôn làm em cảm thấy có lỗi vì không quan tâm đến anh ta, thực ra là để em không nhận ra ai mới là người thực sự chỉ biết có mình
Sẵn sàng bỏ mà đi khi em chỉ mới nói "em không yêu anh nữa" có một lần
Xiết chặt em mỗi lúc làm tình nhưng lại buông tay em ra khi ở trong rạp chiếu phim
Có thể mua thuốc khi em ốm nhưng lại không gọi điện khi em đang chờ kết quả xét nghiệm ở bệnh viện
Thứ bảy nào cũng bận làm việc nhưng em vừa đi xa là ngay lập tức đi uống cafe với bạn
Bắt em phải đợi đến khi 30 tuổi hoặc anh ta mua được nhà ở Phú Mỹ Hưng rồi mới nói đến việc cầu hôn.

P/S: Nếu bạn đang gặp gỡ người đàn ông nào như thế, xin hãy giải tán ngay cho đỡ mất thời giờ, vì anh ta không yêu bạn tí tẹo nào cả.

Nhưng nếu giả sử anh ta có không làm như vậy, mà lại biết cầm tay bạn suốt cả ngày, hôn vào mắt bạn khi bạn đang ngủ,và đưa bạn đến gặp cả bố mẹ lẫn bạn bè anh ta, thì cũng chưa chắc gì anh ta đã yêu bạn thực sự đâu...

Friday, October 2, 2009

The return of Sến đại tiểu thư

LƯỠI DAO

Em có một con dao. Con dao không phải để chơi, mà là để bảo vệ em. Để bảo vệ em, con dao này đã vung lên bao nhiêu lần? Em không bị dao đâm, nhưng vết thương của người khác cũng làm em day dứt. Vì đó là con dao của em.

Chỉ có một lần, em không muốn anh đau đớn, nên con dao này em dùng để bảo vệ cho anh. Và em tự đâm vào chính mình. Con dao không phải của anh, nên anh không day dứt.

Vết thương của em, chỉ có một mình em đau đớn mà thôi.