Tuesday, April 16, 2013

Không khóc ở California

Ai đó bảo văn Thiệp không có tình.
California, tôi chưa đến bao giờ. Tôi cũng không quen ai ở đó.

Hôm qua. ở New York, bạn tôi 21 tuổi. Không ai biết. Bạn quên mang ID card.Vì thế 21 tuổi, nhưng không có rượu. Nhưng bạn đi với một người. Bạn hát "Tonite I wont be alone". Sexy enough, và nói được tiếng Việt. Một chút. Không có gì phàn nàn. Bạn nói thế là vui. Không khóc ở New York.

Bạn tôi, ở Montana. Không khóc. Bạn thích tự do. Nơi ấy tự do. Bạn viết cho tôi mỗi tháng vài dòng. "Clea thân mến ơi, cho đến nay, mọi việc đều như ý, như ý, như ý…". Lâu lắm bạn không nói tiếng Việt. Nhớ. Tôi không tưởng tượng được cuộc sống của bạn, nhưng tôi biết bạn không khóc. Không khóc ở Montana.

Mai tôi tiễn một người. Bạn tôi sẽ về Florida. Bạn sẽ lái xe, ăn French fries. Bạn mơ thấy Hà Nội, bạn nghe nhạc Phú Quang. Bạn phàn nàn, bạn sẽ mất ngủ. Tiếp tục mệt mỏi. Và stress. Nhưng sáng mai là rất nhiều việc để làm. Quá mệt để khóc. Không khóc ở Florida.

Bạn tôi ở Helsinki. Bạn hạnh phúc. Chồng bạn nấu ăn. Bạn giặt giũ hai lần một tuần, và dọn nhà, một lần một tuần. Đám cưới của bạn không ở Helsinki. Ở Hà nội. Chúng tôi chụp ảnh, bạn gọi: "Chú rể, come on!". Chúng tôi hát, và cười. Không ai khóc. Không khóc ở Helsinki.

Bạn tôi, ở Pennsylvania. Bạn gửi cho tôi nhiều thiệp. Giáng sinh, năm mới, sinh nhật, nghỉ hè. Và bất cứ khi nào bạn thích. Chúng tôi không bao giờ gặp nhau nữa. Pennsylvania cách tôi bao xa? Pennsylvania, bạn kiện ai đó ra toà. Vì 25 đô la. Hai năm rồi bạn không gửi thiếp cho tôi. 25 đô la, mua được bao nhiêu card. Bạn thắng kiện, nên bạn không khóc. Không khóc ở Pennsylvania.

Em tôi, luôn muốn lớn như tôi. Để đi chơi về muộn, để có bạn gái. Em ở Nottingham, em đi chơi suốt đêm, em bảo có khi em đang yêu. Em chơi piano và làm nem vào dịp Tết. Không ai nói cho em biết trong người mẹ em có một khối u. Nếu em biết, em sẽ khóc. Nhưng em không biết. Không khóc ở Nottingham.

Em gái tôi, ở Lyon. Ngày em đi, các bạn cùng đoàn em khóc. Em không khóc, mẹ em không khóc, và tôi không khóc. Chúng tôi vẫy tay, và nhắc em nhớ các gạch đầu dòng. "Giữ tiền cẩn thận, giữ sức khỏe tốt, không yêu đương". Em đạp xe từ đầu này đến đầu kia Lyon, kêu ca về những vụ đình công, chửi bới Le Pen. Và dĩ nhiên em không khóc. Không khóc ở Lyon.

Nhưng những đứa bạn gái của tôi thì hay khóc. Những đứa đang ở Hà Nội. Những đứa đợi Montana, những đứa đợi Sydney, những đứa đợi Melbourne, những đứa đợi Osaka.

Tôi ở Hà Nội, tôi không đợi ai. Nên tôi không khóc. Tôi đi shopping với những đứa đợi Montana. Uống cafe với những đứa đợi Sydney. Xem phim với những đứa đợi Osaka. Im lặng. Chỉ nghe. Và đưa khăn giấy cho tất cả những đứa đang khóc. Tôi đến bệnh viện thăm mẹ em tôi. Rồi viết thư: "Em trai thân mến ơi, cho đến nay, mọi việc đều như ý, như ý, như ý." Và nói với dì em gái tôi vẫn nhớ 3 gạch đầu dòng.

Tôi ở Hà Nội. Tôi phóng xe ào ào, tôi đi học, đi làm, đi nhảy, dating. Kể chuyện Hà Nội cho những đứa ở Montana, những đứa ở New York, những đứa ở Helsinki. "Bạn thân mến ơi, cho đến nay, mọi việc đều như ý, như ý, như ý."

Không khóc ở California
Không khóc
Không khóc ở Lousiana
Không khóc ở quận 13 Paris
Không khóc
Không khóc ở Berlin, ở Sydney, ở Tokyo
Những người Việt không khóc ở California
……
Em không khóc
Ở chốn xa xăm cuối nơi chân trời
Nơi mẹ sinh ra gọi là quê hương
Em gọi là nhớ thương
Người ta gọi là cội nguồn
……
Không khóc ở California
Cho dù cách xa (*)

Tôi ở Hà Nội. Phóng xe, đi học, đi làm, đi nhảy. Tôi hay cười. Nhưng thỉnh thoảng cũng thở dài. Mắt cay cay. Không khóc. Sao ai lại bảo văn Thiệp viết chẳng có tình...


-------

(*) "Không khóc ở California" - Nguyễn Huy Thiệp

Monday, November 19, 2012

Captions for Instagram (11)

#childhood #house

"This is the place where I grew up". It took you a while to realize that I was not kidding. We had too little things in common, let alone our childhood memories.

- My father taught me to ride a bike.
- My father never teaches me anything.

Maybe that was one thing we had in common growing up: the ever struggle to deal with the absence of a father in our lives. "I'm afraid I will never get over it", you told me one day. I said "It was over between me and him, a long time ago."

If your father were still here, would you tell him about me?
If my father had never left, would I even have been with you?

Sunday, November 18, 2012

Captions for Instagram (10)

#makeup

I was in your bathroom, trying in vain to clean the black straits of mascara running on my face with your soap. You knocked on the door, asking if everything was fine. I was wondering whether you were really ready to see my face without make-up.

My tears were all black. If I walked out to be with you now, I'd have to drop everything I had been wearing in the name of so-called love and dignity...
Would I ever be ready to face myself again in the mirrow without these masks?

Friday, August 10, 2012

Captions for Instagram (9)

#morningafter

It was sunny outside, maybe it was already noon. Your eyes were still closed when you asked me "What are we going to do?". Then you opened your eyes, and then I saw the horrifying look on your face. I asked myself "What have I got myself into?".

I asked you to go back to sleep: "This doesn't mean anything. Everything is gonna be alright". I knew you would be alright, and we would be alright.
For a moment I thought I found the answer for my own question.But it didn't mean anything neither.

I closed the door behind, trying not to wake you up.

Tuesday, July 17, 2012

Captions for Instagram (8)

#joke

Sometimes your vulnerability melted my heart. Sometimes it just drove me nuts. Sometimes it made me smile and I wanted to kiss you. But sometimes it almost made me frown. I never frowned though, I ended up smiling instead.

Sometimes you could sense my sarcasm, and you got upset. You asked "Is everything a joke to you?". And I just wanted to tell you to grow up, really...

Monday, July 9, 2012

Captions for Instagram (7)

#rose

I showed you something I wrote a few years back on the tiny screen of my phone. You said: "It was beautiful". And then a long silence, before you reached for my hands and gently said "Take care". That's how our Sunday ritual came to an end. You could have at least hugged me, but you didn't.

Captions for Instagram (6)

#sunday #rain

You would always been there before me. We would run around the lake, and walked back to the 24-hour coffeshop at the end of the park. One morning it was rainning heavily, I got lazy and turned my alarm off. Later I knew you were waiting at the carpark for hours. Thank God you didn't run under the rain. I would never miss our Sunday run again, unless when either of us was not in town.