Tuesday, September 15, 2009

Over the rainbow (3)

3. Bạn đã từng đi qua phố cổ, bạn sẽ nói bạn thích lớp ngói lô xô có mùi ẩm mốc và những mảnh tường xanh xám đầy rêu ấy chứ! Tôi đã kể cho bạn nghe chưa nhỉ, khi còn bé tôi cũng ở trong những con phố có mảng tường rêu ấy đấy! Nhưng hình như tôi chưa nói về những bể nước lúc nào cũng cạn, về tiếng nước nhỏ từng giọt từng giọt một từ cái vòi bé tí rỉ ra ở cạnh cái bể đấy đâu. Vào ban đêm, tiếng nước chảy ấy, khó chịu không thể nào tả nổi.

Khi ấy mấy giờ mẹ bạn bắt lên giường đi ngủ nhỉ, còn tôi, bạn chẳng tin đâu, từ hồi bé tí tôi đã hay mất ngủ lắm rồi, chẳng ai làm cho tôi ngủ được, mẹ bảo đếm một nghìn lần, bà nội thì sao tâm sen sắc thành một thứ nước đăng đắng cho tôi uống. Một đứa bé 10 tuổi không ngủ ban đêm thì làm gì nhỉ, còn tôi, tôi ngồi bó gối như bà cụ già ngó ra cửa sổ, cửa sổ trên gác xép nhìn ra đường, một khoảng trống hẹp giữa hai bức tường nhà hàng xóm đủ để tôi nhìn thấy mấy cây bàng bên kia đường, cả cái mái ngói chóp nhọn của căn nhà cổ gần như bỏ hoang ở bên đấy nữa.

Buổi đêm tiếng nước chảy từ cái vòi dưới sân nghe khó chịu không thể tả. Có khi nhà ai bơm rồi để quên không khoá, về khuya tiếng nước không ri rỉ mà cứ to dần, chắc là tràn bể rồi hay sao mà lại xối xả thế này. Tôi ngó đầu nhìn xuống, nào nào nào, 1,2,3, nếu đếm đến 100 mà tôi chưa ngủ và không ai để ý, tôi sẽ xuống nhà khoá vòi lại đấy. Ai bảo là tôi không sợ nào, cái cầu thang cao cao có tay vịn trơn tuột ở sâu trong ngõ kia kìa, ngày xưa đã từng có người chết đấy. Lâu lắm rồi, mấy chục năm rồi, có một cô gái ngã đúng vào hôm đám cưới cô ấy đấy. Nào, đếm nào, 1, 2, 3… ngủ đi nào, ngủ đi nào bé con ơi….

7 comments:

  1. Nếu mà cứ buôn chuyện buổi đêm nhiều quá thì cũng không ngủ được.

    ~ Cóc ~

    ReplyDelete
  2. Hi em, lang thang lượn lờ thế nào lại gặp người quen.

    Chị thấy em viết rất hay. Cứ tiếp tục đi bé ah (mặc dù có người phản đối, người mà chị em mình đều biết là ai ấy, chắc em cũng đoán ra). Hihi...

    Chị Ngọc

    ReplyDelete
  3. @ Cóc: mới cả cứ có kẻng báo cháy liên tục 30 phút thì cũng không ngủ được :D

    @ người đẹp: suỵt suỵt bí mật nhé đừng để (2) người mà chị em mình biết là ai đấy vào đây nhé không lại mất công em tự kiểm duỵêt ;)

    ReplyDelete
  4. Okie, yên tâm đi em gái!

    Hôm trc nghe kể lại là chị ko đồng ý ngay.Chị nói nếu đấy là mong ước thì cứ để người ta thực hiện, ko nên phản đối. Nhưng nghe chừng thuyết phục hơi bị khó em ợ.

    Thôi thì cứ bí mật mà làm thôi nhé. Hi vọng blog này ko bị lộ. :)

    ReplyDelete
  5. may em không phải là nhà văn, đọc blog em chị cứ liên tưởngtvới văn của lão Nguyễn Ngọc Thuần, :D

    ReplyDelete
  6. Nhớ ngày xưa nằm mãi ko ngủ được, tao cũng bắt đầu đếm. Nhưng mà để cho việc đếm nó đỡ boring thay vì 1,2,3 thành 1 anh đẹp trai, 2 anh đẹp trai... chắc cỡ 100 anh đẹp trai thì ngủ xừ nó rồi.

    Tao Nana

    ReplyDelete
  7. @ em yêu: em thông cảm anh đang trong giai đoạn câu kéo độc giả nên cứ phải ăn dè hà tiện kẻo không đến cuối tháng lại hết cả vốn lẫn lãi thì không có chỗ để câu đại blogger

    @ Nana: hehe mê giai sớm quá thế nên tảo hôn là phải... Mà mày cũng giỏi thật học Thành Công với Chuyên Ngữ mà vẫn tìm được 100 anh đẹp giai để đếm... quá tài!

    @ chị CCM: có phải NNT là bác vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ không ạ? Em không dám đâu, em chỉ được viết được vài mẩu ngắn rời rạc thế này thôi chứ không được cái gì dài hơi liền mạch để làm nhà văn đâu chị ơi...

    ReplyDelete